Tại sao mức sống người Việt Nam cao trong khi GDP lại thấp
Tại sao mức sống người Việt Nam cao trong khi GDP lại thấp?
GDP là một từ trong kinh tế vĩ mô người ta hay dùng. GDP (Gross Domestic Product) gọi là tổng sản phẩm quốc nội. Trong đó có GDP bình quân theo đầu người là một thước đo để các nhà kinh tế có thể đánh giá mức sống của người dân trên quốc gia đó.
Tại Việt Nam, thu nhập bình quân theo đầu người là 58.5 triệu đồng. Như vậy xét theo thu nhập bình quân theo đầu người trong mỗi tháng là 4.875.000. Có thể nói với mức thu nhập như vậy là thấp so với các nước khu vực. Nhưng có một nghịch lý cho thấy rằng thu nhập thấp nhưng mức sống cao. Hầu như mọi người phải chi tiêu số tiền quá lớn trong mỗi tháng. Chi phí sinh hoạt, chi phí cho bảo hiểm, y tế, giáo dục và các chi phí khác. Với mức thu nhập bình quân theo đầu người chưa đến 5 triệu đồng/ tháng. Nếu tiếp tục chia nhỏ thu nhập bình quân trên đầu người ra từng ngày là khoản 163.000 đồng/ngày. Nhưng mỗi ngày một người lao động có thể chi tiêu lên đến vài trăm nghìn đồng. Mọi chi phí sinh hoạt bên ngoài rất cao nhưng người dân Việt Nam vẫn có khả năng sinh hoạt và chi tiêu.
Với những con số phía trên thể hiện rõ ràng thu nhập thấp nhưng mức sống cao. Thậm chí mức sống người dân Việt Nam còn cao hơn Thái Lan và Trung Quốc. Việt Nam là quốc gia đang phát triển, nên còn nhiều khoản mà GDP không thể tính được. Do đó GDP được đo lường sẽ thấp hơn GDP thực tế. Có nhiều loại hình dịch vụ tạo ra thu nhập rất lớn cho người dân, nhưng do ngời dân khai báo số liệu thấp hơn thực tế để đóng thuế thấp hoặc không đóng thuế. Và song song đó là nền kinh tế phi chính thức tại Việt Nam cũng đang phát triển mạnh cùng với nền kinh tế chính thức. GDP Việt Nam chỉ tính dựa trên các thông số chính thức nên dẫn đến GDP không thể chính xác tuyệt đối. Do vậy đó chính là lý do tại sao người người luôn thắc mắc rằng GDP thấp nhưng lại có mức sống cao. Nếu GDP Việt Nam được tính một cách chính xác với thực tế thì có thể con số GDP sẽ rất cao không thua kém gì các nước trong khu vực Châu Á.
Nhiều người Việt Nam có tài sản khổng lồ do tích lũy trong quá trình làm việc. Người nông dân có thu nhập thấp nhưng vẫn luôn đủ ăn không sợ đói. Việt Nam còn tồn tại một loại hình sản xuất kinh doanh theo kiểu tự cung tự cấp. Nghĩa là người dân tự sản xuất và tự tiêu thụ. Nhưng loại hình này không được tính vào GDP.
Do đó, tại Việt Nam mức sống người dân không thể nhìn vào GDP bình quân đầu người mà phán đoán. Nhiều người làm việc văn phòng hoặc nhiều người kinh doanh lại có mức sống cao hơn mức sống của các báo chí đưa tin. Đồng thời sức mua sắm và tiêu dùng của người lao động ngày một gia tăng.
Lời kết: GDP thu nhập bình quân theo đầu người chỉ là dữ liệu tham khảo chứ không thể quy đổi chính xác để làm thước đo cho mức sống của người dân Việt Nam. Bởi nhiều hoạt động kinh tế chưa được nhà nước tính vào GDP hoặc nếu có tính thì chỉ mang tính chất tượng trưng nên GDP chưa thể chính xác như các quốc gia phát triển.